Lời Chúa: Lc 5, 1-11
Một hôm,
đám đông chen lấn nhau đến sát bên Đức Giêsu để nghe lời Thiên Chúa, mà Người
thì đang đứng bên bờ hồ Ghennêxarét. Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ,
còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Ðức Giêsu
xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Simon, và Người xin ông chèo thuyền
ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám
đông. Giảng xong, Người bảo ông Simon: “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt
cá.” Ông Simon đáp: “Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được
gì cả. Nhưng dựa vào lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” Họ đã làm như vậy, và bắt được
rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới. Họ làm hiệu cho các bạn chài trên
chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền
đầy cá, đến gần chìm. Thấy vậy, ông Simon Phêrô sấp mặt dưới chân Ðức Giêsu và
nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi!” Quả vậy, thấy mẻ cá
vừa bắt được, ông Simon và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc.
Cả hai người con ông Dêbêđê, là Giacôbê và Gioan, bạn chài với ông Simon, cũng
kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Ðức Giêsu bảo ông Simon: “Ðừng sợ, từ nay anh sẽ bắt
người như bắt cá.” Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo
Người.
Suy niệm:
Chẳng ai ngờ cuộc đời Simon có
thể chuyển hướng.
Ông đã có nghề nghiệp ổn định và
đã lập gia đình.
Thế giới của ông là hồ
Ghênêxarét,
là những con cá quẫy đuôi trong
lưới,
là gia đình cần phải chăm nom.
Ông yêu vợ con, ông yêu biển cả.
Chúa đã đặt ông vui sống trong
thế giới ấy,
nên chỉ có Ngài mới có thể kéo
ông ra,
và bất ngờ đưa ông vào một thế
giới mới,
một đại dương bao la hơn nhiều,
một gia đình rộng lớn hơn vạn
bội.
Chỉ Chúa mới có thể
làm trái tim ông say mê một Ai
khác,
yêu một Ai đó hơn những người ông
đã từng yêu.
Ðức Giêsu đã đến với Simon thật
tự nhiên.
Ngài chọn thuyền của ông làm nơi
giảng dạy.
Sau đó Ngài mời ông thả lưới bắt
cá,
Simon có nhiều lý do để khước từ.
Ông có thể nhân danh kinh nghiệm
của mình
để thấy tốt hơn nên chờ dịp khác,
hay nại lý do mệt mỏi, sau một
đêm ra khơi.
Nhưng Simon đã vâng lời, chỉ vì
tin Lời Thầy Giêsu,
Lời đầy quyền uy, Lời trừ được
quỷ (Lc 4,30).
Lời mạnh mẽ đã chữa cho mẹ ông
khỏi bệnh (4,39).
Mẻ cá lạ lùng, mẻ cá chỉ có trong
mơ.
Mẻ cá làm Simon run rẩy nhận ra
mình tội lỗi,
và nhận ra Ðấng ở gần bên.
Mẻ cá bất ngờ mở đường cho một
lời mời gọi mới:
“Ðừng sợ, từ nay anh sẽ thành kẻ
bắt người.”
Simon lại có nhiều lý do hơn để
từ chối.
Chuyện gia đình bề bộn, tương lai
bấp bênh.
Kẻ quen bắt cá đâu có khả năng
bắt người.
Kẻ tội lỗi đâu xứng với sứ mạng.
Nhưng một lần nữa, Simon dám tin
vào Lời Chúa,
để cho Chúa tự do lôi kéo mình.
Ông đã bỏ lại bao điều ông yêu
mến.
Khi bỏ lại hai thuyền đầy cá,
ông tin rằng những mẻ cá mới đang
đợi ông.
Chúa vẫn gọi tôi ra khỏi lối mòn
quen thuộc,
khỏi những điều tưởng như không
thể đổi.
Tôi có sẵn sàng lên đường theo
Ngài không?
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa,
chúng con
không hiểu tại sao Chúa chọn Simon,
một người
đánh cá ít học và đã lập gia đình,
để làm vị
Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội.
Chúa xây
dựng Giáo Hội
trên một
tảng đá mong manh,
để ai nấy
ngất ngây trước quyền năng của Chúa.
Hôm nay
Chúa cũng gọi chúng con
theo
Chúa, sống cho Chúa,
đặt Chúa
lên trên mọi sự:
gia đình,
sự nghiệp, người yêu.
Chúng con
chẳng thể nào từ chối
viện cớ
mình kém đức kém tài.
Chúa đưa
chúng con đi xa hơn,
đến những
nơi bất ngờ,
vì Chúa
cần chúng con ở đó.
Xin cho
chúng con một chút liều lĩnh của Simon,
bỏ mái
nhà êm ấm để lên đường,
hạnh phúc
vì biết mình đang đi sau Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.